Thứ Năm, 29 tháng 11, 2012

Ru em khi mùa đông về

Lướt qua Facebook, thấy có một cái status như thế này của một người bạn gái: “Sắp đến Nô-en rồi. Cầu trời cho con một người yêu…!!!” Mình thì thực tình chả biết tình trạng thực tế của người bạn ấy đang như thế nào để mà chúc bạn ấy sẽ được như ý muốn lúc này. Dẫu biết rằng mùa đông lạnh giá cuối cùng cũng đến rồi, và vài ngày nữa thôi là thêm một mùa nô-en nữa, cho nên khát khao về một tình yêu như bạn ấy cũng là một điều bình thường thôi. Ở một khía cạnh nào đó, ai trong hoàn cảnh “single” đều thấy ít nhiều một phần ước mong của mình trong “điều ước” trên, tất nhiên không ngoại trừ mình…
Tuy nhiên, mình nghĩ càng trong những lúc cô đơn và khao khát thế này, càng phải điềm tĩnh học cách tự sưởi ấm cho chính mình, kiểu như cần tự ru lòng mình vậy, nhẹ nhàng và đầy yêu thương, như là cảm giác sẽ dành những điều ấy cho người mình thương trong giấc mơ hiện tại vậy… Sẽ hơi khó đấy, bởi vì cảm xúc là những gì rất khó kiểm soát nếu lý trí của tư tưởng không được vững vàng. Nhưng nếu chịu khó một chút, ta có thể “điều khiển” nó, “hô biến” nó thành những cảm giác khác dễ chịu hơn, dễ chấp nhận hơn. Người ta gọi những hành động này là thể hiện của việc học cách “yêu thương bản thân” trước khi mong chờ nhận được yêu thương của người khác, để tránh tự làm tổn thương chính mình. Như Thomas Fuller đã từng nói một câu nói nổi tiếng về yêu bản thân: “Hãy là bạn với chính mình, rồi người khác sẽ đến.”, hoặc một câu nói khác của Les Brown: "Hãy yêu bản thân vô điều kiện, như là bạn yêu những người thân thiết với mình bất chấp những khuyết điểm của họ."
Khi đối xử thật tử tế và chu đáo với chính bản thân sẽ thấy mình đáng yêu, đáng sống  hơn nhiều đấy. Đơn giản như là, dù chỉ có một mình thì cứ  tự thết đãi bản thân 1món ăn tử tế, mới lạ hơn thì càng tốt, do mình tự nấu trong cái bếp thân thuộc. Lúc đó, vừa kì cạch với nào dao, nào thớt, nào bát đĩa, xoong nồi; vừa tưởng tượng mình đang hóa thân vào nhân vật Mikage trong “Kitchen” của Banana: Còn lại tôi và bếp. Dẫu sao như thế vẫn còn hơn nghĩ rằng chỉ còn lại một mình. Và bởi vì bếp là hiện thân của sự ấm áp, yêu thương, là một thế giới mà sau này mình sẽ là người phải nhóm lửa thường xuyên hơn cả. Cho nên thay vì rũ rượi với những suy nghĩ vẩn vơ không đáng có, thì học cách “làm bạn” với bếp có lẽ là một sự lựa chọn thông minh hơn… Thêm nữa, nghe những bản nhạc thật là hay; đọc 1 cuốn sách thật ý nghĩa; tự học thêm cái gì đó đáng học và nên học, hoặc cái gì đó mình đang… ngu ngu; v.v… Không có gì đáng buồn một mình lãng đãng, lang thang trên một vài con phố để mua một vài thứ đồ linh tinh cần thiết, chọn một vài cuộn len có màu ưng ý đan khăn, tìm hoặc đọc miễn phí một cuốn sách hay, ngồi nghỉ chân bên ghế đá ven hồ ngắm nghía dòng chuyển động…, để lấp đầy những khoảng trống cô đơn giữa cái lạnh giá của mùa đông. Có lẽ đây chính là những khoảnh khắc tự do với chính mình mà có thể sau này mình sẽ chẳng còn được thỏa thích tận hưởng thế này nữa đâu… Và khi sự cô đơn càng được nhuốm rực và đong đầy bằng niềm hy vọng, tin tưởng và nỗi khát khao nồng cháy bao nhiêu, thì khi có được yêu thương, chắc ta sẽ biết cách trân trọng và duy trì những yêu thương ấy một cách sáng suốt và nồng nàn hơn... Mình nghĩ thế, và mỉm cười...
Lang dang chieu dong
(Lãng đãng chiều đông cuối tuần bên hồ Thiền Quang- 24/11/2012)
Từng ngày, từng tí một, cóp nhặt những điều vụn vặt vào một “cái bị tích trữ”, tự học cách pha chế niềm vui với các công thức khác nhau, và nhớ ghi lại. Tự mình phải thử nghiệm, nhấm nháp nhiều lần trước đã (kiểu như là các vị đầu bếp, hoặc cao siêu hơn là các nhà khoa học ý). Khi thấy đáng tin cậy và yên tâm với công thức của mình thì mới tự tin để… tử tế và chu đáo đúng cách với người khác được. Tự mình xứng đáng hưởng thụ những gì mình tự tạo nên nhé, đừng chờ đợi ai mang đến cho mình, nếu không sẽ thất vọng và… tự làm mình “xấu xí” hơn.  Phải làm cho mình khỏe mạnh về cả thể chất và tinh thần, mình mới đáng yêu được… Nhớ nhé, từng tí một, từng tí một, chậm thôi…
P/S: (Lời Đức Phật dạy)
Sự thanh thản đích thực
Xuất phát từ chính mình
Đừng tốn công vô ích
Tìm ở người xung quanh
*
Chính ta mới có thể
Thanh lọc ý nghĩ mình
Vì không ai có thể
Làm việc này thay ta.
(Được viết tóm tắt từ thầy Thái Bá Tân)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét