Sớm nay quyết định không nuông chiều bản thân bằng
việc ngủ nướng ngày chủ nhật nữa. Thật là một quyết định không đơn giản lắm, bởi
thời tiết se lạnh như hôm nay quá thích hợp để ôm chăn ôm gối ngủ cho thật đã.
Lổm ngổm bò dậy, vội đánh răng rửa mặt rồi khoác thêm cái áo len mỏng, xỏ đôi
giầy bệt thể thao, nhấc chiếc xe đạp ra khỏi nhà và vi vu một vòng ngắm nhìn phố
xá buổi sớm cuối tuần. Chao ôi, nhẹ nhàng và bình yên đến thế…!!!
Phố phường buổi sớm mới yên bình làm sao. Xe cộ chẳng
rầm rập chen lấn nhau như ngày thường giờ đi làm, chỉ những con phố chính mới
nhiều dòng xe hơn một chút. Đường xá và cây cối mới sạch sẽ làm sao nhờ cơn mưa
đêm qua đã rửa trôi tất cả bụi bẩn. Cái thứ không khí se lạnh của những ngày cuối
thu này, cứ như là mùa đông đã về vậy, dễ chịu làm sao.
Buồn cười và thích thú nhất là khi đạp xe sớm thế
này có thể… “ngang nhiên” vượt đèn đỏ giao thông; đâm xiện xẹo vào làn đường một
chiều mà mãi mới phát hiện ra, bởi vì đi mãi mà sao chỉ có mỗi mình đi theo chiều
này nhỉ, cứ như là vẫn đang ngủ mơ ngay khi đi trên đường ý… @@
Lướt qua phố Nguyễn Du xem hoa sữa còn thơm không
nào. Chao ôi, hương hoa phố vắng sáng sớm vẫn nồng nàn thế này. Lướt qua hồ
Gươm xem nào, nào cụ ông cụ bà này; nào các bác các cô trung niên này; nào các
bạn trẻ như mình nữa này, cả các em nhỏ nữa này; người thì đang tập dưỡng sinh,
người thì chạy bộ, đi bộ này, người thì đơn giản đi dạo thôi này, người thì
đang ngồi nghỉ ngơi bên ghế đá nữa này… Hồ Gươm sáng sớm trong xanh quá, từng đợt
sóng nhỏ gợn lăn tăn yên ả thế này… Hít hít, thở thở một chút cái không khí dễ
chịu này rồi lại quay quay 2 chân theo bánh xe tiếp nào…
Rẽ vào chợ sinh viên Bách Khoa, ngó nghiêng mấy hàng
quán ăn vặt quen thuộc khi xưa, tìm trong số đó một món ăn ngon bổ rẻ cho bữa sáng
nay; nghĩ loại thức ăn để mua cho ngày hôm nay này; mua ít hoa quả để chiều đến
thăm nhà đại ca này… Nhớ đến câu ngạn ngữ Nga hôm trước cùng đứa cháu thảo luận
trong bài văn của nó: “Nếu tôi có hai chiếc
bánh mì, tôi sẽ bán một chiếc để lấy tiền mua hoa. Vì cả tâm hồn cũng cần phải
ăn uống.” Mỉm cười, chợt nhớ ra lâu rồi mình
cũng chẳng cắm hoa, vậy là mua thêm một vài bông hoa về nữa này…
Chà chà, sáng chủ nhật nay có vẻ dài hơn những ngày
khác quá… Lòng chợt bình yên đến lạ… Về nhà, bật computer và mở một album trữ
tình yêu thích ra nghe nữa…
(Hoa sao tím, nghịch cùng với cỏ nến và cỏ lau hái ở bờ đê Bát Tràng; để khô sau này vẫn rất đẹp, hihi...)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét