Sắp
đến giờ tan việc rồi. Hôm
nay mệt lắm đấy, gù lưng và mỏi mắt nhìn vào màn hình máy tính suốt từ 4
giờ sáng đêm qua làm việc, cuối cùng thì cũng xong đúng hạn. Nhìn ra
ngoài ô cửa kính, hoàng
hôn nhuốm màu đỏ rực của trời chiều mà nghe lòng mình như rung lên một
nỗi nhớ
đầy vơi. Nhớ ai…, ai nhớ…, bây giờ nhớ ai…?
Em muốn gặp anh chiều nay
Em muốn gặp anh chiều nay
Khi nhìn thấy những tàng me xanh nhức nhối.
Em phải gặp để nói điều muốn nói
Điều em giấu trong lòng từ đầu hè năm nay
Khi nhìn thấy những tàng me xanh nhức nhối.
Em phải gặp để nói điều muốn nói
Điều em giấu trong lòng từ đầu hè năm nay
Em muốn gặp anh
chiều nay
… Khi nhìn thấy ly
trà đá rịn mồ hôi
Đáy ly loang thành hình nỗi nhớ
Nhớ là một điều không thể diễn giải
Thành lời
Nên em muốn gặp anh chiều nay.
Đáy ly loang thành hình nỗi nhớ
Nhớ là một điều không thể diễn giải
Thành lời
Nên em muốn gặp anh chiều nay.
Em muốn gặp anh chiều
nay
Dù là không được nắm bàn tay
Dù chỉ nhìn rất sâu và rất lâu
Rồi thì mỗi người một ngả
Dù chẳng để làm gì cả
Nhưng em muốn gặp anh chiều nay.
Dù là không được nắm bàn tay
Dù chỉ nhìn rất sâu và rất lâu
Rồi thì mỗi người một ngả
Dù chẳng để làm gì cả
Nhưng em muốn gặp anh chiều nay.
(NGUYỄN
THIÊN NGÂN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét