Thứ Tư, 18 tháng 3, 2015

Giấc mộng trồng hoa hồng :D



“Bán cho tôi một hạt giống, được không, tôi muốn gieo lại tình yêu trên khô cằn đời tôi.” (Trang Hạ)

Tối qua lên ban công phơi đồ, sau đó mình có thủ thỉ vài chuyện nhỏ với cây hoa hồng đang đua nhau nảy chồi đâm lộc sau những ngày mưa xuân ẩm ướt. Thế là ban đêm nằm mơ luôn thấy mình là cô bé đi trồng hoa hồng. Những chậu hoa trên ban công và những mảnh đất trống trong vườn, mình đều cắm những gốc hoa hồng vào đó. Ui, ai bảo "mùa xuân là tết trồng cây" mà. :D

Thế là nhớ chuyện hồi mình còn nhỏ xíu, mình cũng thường thích làm “nông dân” như vậy mỗi khi ở nhà chơi một mình. Gốc rau muống, rau thơm… cứ nhặt xong là lại đem ra 1 góc vườn để tập lên luống cấy rau giống mẹ. Một khoanh đất nhỏ chỉ rộng bằng chừng 2 quyển vở ô-li ghép lại được cắm hàng rào xung quanh bằng những mẩu gỗ tre khô vừa bẻ ở bụi tre ngoài đường. Thế rồi mình chăm lắm, ngày nào cũng tưới nước, ngắm nghía và thích thú khi thấy 1 chồi non mới được nhú ra. Cây lớn lớn thêm tí nữa thì hỏi bà và mẹ là đã có thể bón phân được chưa mới dám lấy phân Ure hoặc NPK để bón. Vì có lần tự ý lấy phân của mẹ bón vào, chiều tối thấy cả “ruộng rau” xanh tốt bỗng trở nên héo úa và cháy xém hết lá, mình ngồi khóc tu tu ko hiểu vì sao. :3

Sáng nay ngủ dậy (tuy hơi muộn :P), thấy cửa sổ phòng mình vẫn mở toang sẵn và đầy nắng gió sớm mai ùa vào, vừa dụi mắt ngái ngủ vừa mơ màng nhớ lại giấc mộng trồng cây đêm qua. Vì thấy nó đáng iu quá nên xứng đáng được ghi vào “Nhật ký những giấc mơ” của mình. Chắc mình phải học làm nông dân như hồi bé tí ti thôi. :3

+ P/S: “Rồi sẽ có một ngày em biết cách/Tự trồng nên cả một mảnh vườn xinh/Thay vì cứ buồn sầu chờ ai đó/Hái dăm hoa rồi mang đến cho mình.” – Nguyễn Thiên Ngân.
Hoa Scorpion Weed và Beeplant. "Mỗi năm một lần, giữa các khe nứt khô cằn, hai loại hoa Scorpion Weed và Beeplant vươn mình thức giấc và kiêu hãnh tô điểm cho vùng sa mạc Utah (Mỹ) rộng lớn. Dù thời gian tồn tại khá ngắn và chỉ có một lần trong năm, nhưng những bông hoa nhỏ vàng và tím đem lại sức sống lạ thường, tiêu biểu cho sự vươn lên trước nghịch cảnh, mỏng manh mà không yếu đuối” :)

Thứ Năm, 5 tháng 3, 2015

"Đến chiếc lá cũng cần có nhau”




Một sáng mùa thu, như thường lệ, mình pha 1 cốc cafe sữa và ra sân uống trước khi ngồi vào bàn làm việc. 

Đang uống café thì bất chợt, ở 1 góc sân mình trông thấy 1 chiếc lá bằng lăng đã ngả hẳn sang màu đỏ đang nằm trơ trọi 1 mình. Mình tiến lại gần chiếc lá và hỏi nó: “Lá đỏ ơi, bạn nằm đó 1 mình có thấy buồn và lẻ loi ko?”

Chiếc lá đỏ khẽ lay lay động đậy trả lời mình: “Bạn nghĩ chỉ con người mới có cảm giác đó thôi sao? Tôi và anh Cành mới chia tay nhau từ chiều qua. Cành quyết định buông tay rời xa tôi để sẽ đón nhận một chồi non mới thay thế tôi. Vẫn biết đây là quy luật tất yếu của tự nhiên, nhưng sau bao tháng ngày gắn bó cùng nhau chia ngọt sẻ bùi, giờ cách xa nhau tôi thấy hẫng hụt và cô đơn ghê gớm. Nỗi cô đơn rõ nét như những sợi gân in trên lá mình vậy đó.”

Mình im lặng không nói gì, chỉ nhìn vào chiếc lá…

Chiếc lá thủ thỉ tiếp với mình: “Có nhiều khi tôi thấy mình yếu đuối quá, dẫu chẳng hề muốn thế chút nào. Như mỗi khi có cơn gió lướt qua, tôi thậm chí ko thể tự mình đứng vững nổi, cứ lăn qua lăn lại hết góc này đến góc kia trong cái sân nhà bạn. Khi ko có 1 “điểm tựa”, mọi thứ chông chênh quá. Những lúc một mình như thế, tôi thấy mình thiếu thốn và khao khát tình yêu thương quá.”

Mình bảo chiếc lá: “Lá đỏ ơi, đừng buồn. Tôi sẽ mang 1 bạn lá đỏ khác cũng đang đơn độc đến bầu bạn với lá đỏ liền đây. Bạn ấy có thể cùng lá đỏ lăn lộn trên sân mỗi khi cơn gió thoảng qua, lắng nghe những câu chuyện buồn vui của bạn, hoặc chỉ lặng lẽ yên lặng bên cạnh bạn thôi. Như thế dù sao cũng bớt lẻ loi hơn, phải ko nào?”

Lá đỏ cười bảo mình: “Được thế thì còn gì bằng.”

Thế là mình mở cửa, ra ngoài vỉa hè, nhặt 1 chiếc lá đỏ khác vào, đặt cạnh chiếc lá trong sân. Có nhiều khi, “đến chiếc lá cũng cần có nhau”. :)

 P/S: viết ngày 18/10/2014

Chùm hạc may mắn cho bé sơ sinh


Thành quả của ngày chủ nhật 12/10/14: chùm hạc may mắn cho bé sơ sinh. Sản phẩm quà tặng thứ hai của mình dành cho 2 bạn tí hon từ 1,5 - 2 tháng tuổi trở lên.

Tiện đây, mình viết lại cách làm để chia sẻ cho bạn nào muốn làm đồ chơi cho bé sơ sinh; ưa thích lối sống xanh giản dị; và có 1 chút thời gian rảnh rỗi như mình. :)

** Vật liệu:
- 3 cái móc quần áo nhôm cũ, chỉ cần loại móc treo quần áo nhẹ là được.
- Giấy màu: ưu tiên các màu đỏ, đen, trắng xen kẽ để kích thích thị giác hiệu quả hơn cả. Vì các chị và các bạn mình nói: trẻ sơ sinh tầm tuổi này nhạy cảm nhất với các màu này.
- Kìm, băng dính màu, dao, kéo…


** Cách làm:

- Khung treo: dùng tay và kìm bẻ và uốn sao cho cái móc nhôm trở thành dạng thanh tương đối thẳng, phần trung tâm vẫn giữ móc treo. Dùng băng dính màu quấn chặt, bao kín bề mặt của thanh. Hai đầu thanh nên để khoảng lỗ để tiện luồn dây treo đồ chơi. Sau khi có 3 thanh tương đối thẳng như hình ảnh, dùng kìm khéo léo uốn kết hợp 3 cái móc lại với nhau thành 1 chùm có 6 thanh xòe ra (xem hình). Bước kết hợp 3 cái móc với nhau tốn khá nhiều lực nên nếu tay yếu, các bạn nữ nên nhờ sự trợ giúp của các đấng mày râu nhé; và nên kết hợp 2 cái một cho dễ thực hiện. Bạn có thể sáng tạo các kiểu làm khung khác nếu ko thích cách làm của mình, hoặc tận dụng những chiếc móc chùm ko dùng đến nữa để làm khung.

- Dây treo đồ chơi: gấp bất kỳ con vật hay hình thù gì mà bạn thích, có rất nhiều mẫu origami dễ làm trên mạng để bắt tay làm. Mình chọn những con hạc giấy bởi ý nghĩa đẹp mà nó mang lại theo truyền thuyết. Dùng dây mảnh xâu những con hạc giấy lại và treo lên khung thôi. Rồi treo khung trước mắt của các bé nơi bé hay nằm chơi để kích thích thị giác và vận động của các bé. :)

Chúc các bạn thành công với một món quà giản dị, dễ làm nhưng giàu ý nghĩa tình cảm.