Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

Tự hát



“Hôm nay tôi nghe có con chim về gọi
Về giữa trời về hót giữa đời tôi
Hôm nay tôi nghe tôi cười như đứa bé
Mới lớn lên giữa đời sống kia…”
(Hôm nay tôi nghe – Trịnh Công Sơn)
Những ngày cuối cùng của tháng Chạp cuối năm này, mình muốn dịu dàng hơn nữa với chính bản thân mình. Sẽ không nghĩ tới khổ đau, chán chường, mong mỏi hay thất vọng nhiều nữa, muốn chúng tạm thời ngủ yên trong sâu thẳm trái tim, chỉ muốn lặng yên hòa nhịp đập cùng thời gian để “lắng nghe mùa xuân về”. Bởi thế “Cho nên tôi yêu trái tim không nặng nề”.
Những ngày này, sẽ ít khi đi lang thang vào những buổi tối mùa đông rét buốt nữa, ít hội hè quán xá bạn bè hơn mà ngoan ngoãn trở về căn phòng nhỏ bé với những thú vui nhỏ, êm đềm và nhẹ nhàng. Nghe có vẻ như là một “tu sĩ” ấy nhỉ, nhưng có đôi khi mình lại thích được như thế này.
Một cái khăn len đan tặng anh trai và một cái khác sẽ đan tặng cô bạn thân còn chưa hoàn thành. Ước gì một ngày có thể kéo dài thêm mấy tiếng, chắc mình sẽ có thể hoàn thành chúng sớm hơn. Vừa đan len, vừa nghe nhạc hoặc nghe audio sách cũng rất tuyệt đấy chứ. Có một điều thú vị khi hòa vào thú vui đan lát là không chỉ rèn luyện sự linh hoạt của các ngón tay mà còn rèn luyện cả sự tỉ mỉ, cẩn thận và kiên nhẫn nữa. Mình không phải là một kẻ đan lát thành thạo hay khéo léo gì cả, đây cũng không phải là sở thích khiến mình mê mẩn, chỉ đơn giản là mỗi mùa đông đều thích tập tọe một chút thủ công như là thêm một cách tạo ra niềm vui giản dị mà thôi. Nhưng phải công nhận rằng, nhiều khi việc đan lát nếu không có sự kiên nhẫn thì không thể hoàn thành được một sản phẩm từ tàm tạm cho đến ưng ý đâu nhé. Đôi lúc mình thấy vừa khó khăn, vừa buồn cười khi phải đọc một mẫu chart đan móc mới. Sơ đồ và những ký hiệu của mẫu đó khiến mình liên tưởng đến việc đang phải đọc và làm bài tập giải ma trận trong môn Đại số tuyến tính hồi năm nhất đại học. Nhưng có một cảm xúc vui sướng vô cùng khi giải được “ma trận” đó…
Nhiều khi vừa đan, vừa nghĩ lại những kỷ niệm trong sáng hồi bé xíu, từ khi bà ngoại hướng dẫn những mũi đan đầu tiên cho đến lúc tự biết đan thành một cái khăn, mà trong lòng dâng lên nhiều cảm xúc thật đẹp, thật ấm áp vô cùng. Đúng là người ta không thể sống mà thiếu ký ức được, ký ức đẹp thì sẽ luôn luôn đẹp bất kể thời gian. Bởi vì những ký ức đẹp đẽ này sẽ khiến cho sợi dây tình cảm gắn kết giữa những người thương mến nhau trở nên bền chặt hơn, thắm thiết hơn. Chúng sẽ đánh thức cảm xúc yêu thương và lòng trắc ẩn của mỗi một con người, nâng ta dậy sau những giây phút yếu lòng, và là động lực để thôi thúc ta tiếp tục hành trình sáng tạo và ghi dấu thêm nhiều kỷ niệm, ký ức đẹp hơn nữa trong đời.
Những ngày cuối cùng của tháng Chạp năm nay, những cơn gió mùa đông xơ xác thổi rét buốt, những cơn mưa phùn nhớp nháp không khí và đường phố, màn sương huyền ảo và có lúc đặc quánh phủ khắp đất trời, nhưng dạo bước “Bên đời hiu quạnh” với những niềm vui giản dị như ngày nào, đã nghe trong lòng mình một tiếng thở dài rất đỗi nhẹ nhàng, rồi biết mỉm cười dịu dàng hơn, và biết khe khẽ tự hát lên rằng:
“Em trở về đúng nghĩa trái tim em
Biết làm sống những hồng cầu đã chết
Biết lấy lại những gì đã mất
Biết rút gần khoảng cách của yêu tin…”
(Trích “Tự hát” – Xuân Quỳnh)

Nhiều khi muốn làm đôi cánh chim bay rong chơi
Quên tháng ngày và quên hết bao buồn đau


11 nhận xét:

  1. Qua thăm Bảo Cúc. Chúc em luôn vui vẻ, mỉm cười bị và hồn nhiên ca hát chuẩn bị mừng Xuân mới

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em cảm ơn anh. Chúc anh những ngày cuối năm thật vui vẻ chan hòa để "lắng nghe mùa xuân về" nhé, hihi.

      Xóa
  2. Cháu có ảnh mới ,trông trẻ Trung nhiều đấy .Bác là ông đồ dạy Văn .Học trò Bác ở quê làm Bác sĩ quân y ,có gia đình ở quê cháu !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi, cháu cảm ơn bác đã có lời khen tấm ảnh mới của cháu ạ. Bác là giáo viên dạy văn, thảo nào kể nhiều chuyện đời thường bằng thơ giản dị và dễ hiểu như thế. Cháu chúc bác khỏe nha!

      Xóa
  3. hờ hờ quả ảnh với xe nhìn hay hay quá, mà thay ảnh tường cũng hay mới...( chít rùi...ảnh và nhạc luôn là thứ mình săm soi trc nhất :D
    tự nhiên...hnay..chị cũng bỗng vui ko bùn..chẳng sao cả, bỗng thấy vậy...vẫn luôn thích đứng trước gió..ko bay đc thì cũng đấy cản nó :D

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị ơi, ảnh e mới chụp kỷ niệm hết năm 2012 đó chị. Hôm qua ko buồn ko vui, ko biết hnay thì chị sao rồi? Đứng trước gió để gió cuốn đi một số thứ ko nên vương vấn hả chị, hihi...

      Xóa
  4. Chúc em buổi tối ấm áp yêu thương và có giấc mơ đẹp

    Trả lờiXóa
  5. Hình của em đó phải không? Chiều bình an em nhé

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, hình em đó anh ạ. Em cảm ơn anh nhé. Chúc a luôn vui khỏe!

      Xóa
  6. Bảo cúc dễ thương thật dịu hiền
    Dáng duyên xinh đẹp tựa nàng tiên
    Thân thương quý mến luôn tình nghĩa
    Thân thiện hài hòa mãi triền miên

    Trả lờiXóa
  7. Em phục anh Hoài Thanh thật đó, bất kỳ lúc nào cũng có thể xuất khẩu thành thơ được ngay ấy. EM cảm ơn anh nhiều nhé. Nhưng để được như anh nói thì em cần cố gắng nhiều lắm đấy ạ, hehe...

    Trả lờiXóa