Hà Nội đợt này đang độ rét lắm,
thế này mới thực sự là mùa đông. Mình không ưa thích mùa đông lắm, phần vì mình
khó chịu được lạnh, phần vì mùa đông khiến cho mình liên tưởng nhiều hơn đến
cảnh nghèo đói thiếu thốn, rất ảm đạm.
Đêm đông lạnh và heo hút quá. Nguồn: internet |
Nhớ buổi tối nọ, trời cũng đang
rét lắm, mấy đứa bạn cùng đại học rủ nhau đi dạo quanh hồ Gươm sau giờ làm việc.
Dừng lại ở trước cửa hàng bán kem Thủy Tạ, rét thì rét, cả lũ cứ hào hứng chọn
mỗi đứa một cây kem để ăn giữa trời lạnh giá, vừa ăn kem vừa rú lên, xuýt xoa
kêu lạnh. Bất giác, đôi mắt mình bắt gặp cảnh một cô trung tuổi đang cho con
chó Nhật to xù của cô ấy ăn kem, cử chỉ âu yếm như là đang chăm cho một em nhỏ
vậy. Con chó Nhật này còn được mặc thêm quần áo rất đẹp và ấm áp ở bên ngoài
nữa. Nó vừa ăn kem, vừa ngoe nguẩy cái đuôi tỏ ra hài long với sự quan tâm của
bà chủ dành cho nó lắm. Nếu cảnh tượng chỉ có thế, chắc mình cũng chỉ mỉm cười
và dừng lại ở một thứ cảm giác trân quý tình yêu thương động vật của bà chủ
dành cho con chó Nhật kia thôi. Trong hoàn cảnh của bà chủ, thì sự quan tâm như
vậy là một lẽ hết sức bình thường. Ấy thế mà mình lại thấy một cảm giác xót xa trong
lòng ghê gớm, xen trong đó là một chút gì đó tủi hờn về sự chênh lệch hoàn cảnh
sống. Bởi nhẽ, trong lúc bà chủ yêu chiều con chó Nhật cưng kia, một con chó
được mặc ấm áp và được mớm cho một cây kem ngon lành, thì bên cạnh đó, một bà
cụ bán nước đang ngồi co ro vì lạnh, đôi mắt buồn cô đơn đang hướng về phía bà
chủ và con chó. Thế đấy, bà cụ ấy chắc có lẽ già gần bằng tuổi bà ngoại của
mình, đêm khuya mùa đông cũng như những ngày thường lệ khác trong năm, vẫn cặm
cụi mưu sinh bằng gánh nước chè và đôi ba thứ lặt vặt khác ở nơi chốn này. Sự
tương phản giữa 2 hoàn cảnh ở gần nhau này, bỗng dưng khiến mình chẳng còn cảm
nhận được vị ngon ngọt của cây kem ốc quế đang cầm trên tay và đưa lên miệng
nữa, chỉ còn thấy lạnh cóng ở trong cổ họng…
Có vẻ như mùa đông càng lạnh
giá, rét buốt bao nhiêu thì một hình ảnh, một cảm xúc rất đỗi nhỏ bé đời thường
cũng dễ làm chạm vào trái tim của một con người… Cái lạnh khiến cho khao khát
được yêu thương và được gần gũi che chở nhau ngày càng lớn dần lên…
òa..chị hnay lại...lượt phượt bét nhè nè..làm chị nhớ 'kem quá' lâu lắm rùi...quên mất sự hứng khởi tơi bời giản dị..hì
Trả lờiXóamỗi duyên mỗi cảnh thui cô bé đa sầu ạ...
ke.ke, nghe bh em tặng, nghe mấy bh rock của OST phim hoạt hình, nghe list nhạc của nhà TK nữa. trời..chả biết đang rơi vào 'Trạng tâm ' chi nữa hì..ui cuối năm đôgn giá thây lòng xốn xang quá...muốn...
Vâng, mỗi duyên mỗi cảnh, hi.
XóaQua thăm Bảo Cúc. Chúc em an vui hạnh phúc và thành đạt trong cuộc sống.
Trả lờiXóaEm cảm ơn anh nhé! Chúc anh tuần mới vui!
Xóa