Lạ thật đấy, cứ mỗi khi trong lòng cảm thấy trống rỗng hay buồn phiền, hoặc thậm chí là rảnh quá không biết làm gì, thì có một nơi mà mình rất thích đến. Nơi đó chính là các hiệu sách, dù là các hiệu sách cũ vỉa hè hay là các hiệu sách khang trang thì mình đều cảm thấy thích thú và thoải mái mỗi khi bước đến những nơi này. Ngoài những lúc đi mua có dự định từ trước, thì những lúc ngẫu nhiên ghé vào hiệu sách cũng đều mang đến cho mình một cảm giác chung là cực kỳ thư giãn.
Thường thì mình đi một mình đến những
nơi này, vì không phải người bạn nào cũng có cùng sở thích lê la một chỗ lâu
lâu kiểu như của mình. Thi thoảng thì mình có thêm em gái đi cùng, vì hắn cũng
là một tên yêu sách lắm, yêu hơn mình nhiều lần cơ ý. Bước vào hiệu sách là cả
một thế giới rộng lớn đầy những điều mới mẻ thú vị mở ra hấp dẫn mình. Nói thật
là sách ebook điện tử ở nhà thì nhiều lắm, nhưng thật sự là nhiều khi đọc toét
cả mắt nên chỉ ao ước dư dả tiền hơn để mua sách in về, sờ sờ ngắm nghía, và di
chuyển cuốn sách theo mình bất kỳ lúc nào thôi. Và còn muốn rèn tính kiên trì
thật tử tế để thói quen đọc sách sẽ luôn được duy trì cho dù cuộc sống có tất
bật đến thế nào đi chăng nữa. Nhiều khi xem phim hay đọc báo, bắt gặp hình ảnh
của những ông lão, bà lão ngồi trong công viên đọc sách; hay tựa lưng vào ghế
bên thềm hay trong nhà, bên cạnh là một tách trà hoặc cà phê nóng hổi và thư
giãn đọc sách. Trời ơi, những hình ảnh đó mới tự tại, đẹp đẽ, thư giãn tuyệt
vời làm sao. Và mình chỉ mong đến khi già, mình vẫn có thể làm được như họ mà
thôi. (Chà, mơ mộng thêm một chút thì mình nghĩ sẽ còn tuyệt vời hơn nữa nếu “ông
lão của mình” cũng có sở thích như vậy…^o^)
Tối qua cũng vậy, nhân tiện ra khu
trường Bách Khoa có việc, mình lại vào lê la cái hiệu sách cũ quen thuộc trong
ngõ Tạ Quang Bửu như ngày nào còn học ở đây. Vẫn là không khí im lặng nhưng rất
thư thái, mắt đưa lên đưa xuống, ngó qua trái qua phải, tay lôi hết cuốn nọ đến
cuốn kia để... khám phá. Điều mình thích khi đến các hiệu sách cũ đó là nơi đây
có một không khí gì đó rất kỳ lạ, hấp dẫn mình. Tiếp đó là sẽ tìm được những
cuốn sách rất hay ho từ nhiều năm về trước. Và xét về mặt kinh tế thì với cùng
một số tiền bỏ ra mình có thể mua được nhiều cuốn sách ưng ý mà tiết kiệm được
tới 1,5- 3 lần nếu mua sách mới. Sách đã qua sử dụng vì thế mà nhiều khi mang
đến cho mình rất nhiều cảm xúc hay ho vui sướng đặc biệt...
Thế đấy, không hiểu sao cứ mỗi khi
bước ra khỏi hiệu sách sau khi vùi mình trong đó một khoảng thời gian là mình
lại thấy yêu đời hơn hẳn, niềm hy vọng về tương lai sáng đẹp hơn lại được tái
sinh và nảy nở nhiều hơn, và từng tế bào cảm xúc được nhuốm đầy bằng cảm giác háo
hức chờ đợi... Khi ấy, bắt gặp một làn đường nho nhỏ được phủ kín bằng thảm lá
xà cừ vàng óng đang thi nhau buông xuống, xoay xoay nghiêng nghiêng khi gió mùa về cũng đủ để mình dừng
chân đứng lại, ngắm nghía khoảnh khắc ngắn ngủi này và mơ mộng về một điều gì
đó, thật tò mò và bí ẩn làm sao...
Tôi thấy màu xanh hát trong lời gió Và thấy bình minh thắp trên ngọn lá Tôi thấy lòng thật lạ Xao xuyến từng nỗi nhớ. |