Nằm trong kế hoạch tham quan của bọn mình khi đến Siêm Riệp, Biển hồ Tonle Sap là điểm đến đầu tiên khi bước đến đây và ổn định chỗ ở từ chiều tối hôm trước. Phải nói thật một điều rằng, trước khi tới đây, bọn mình chưa đọc nhiều về vùng biển hồ này lắm, chỉ biết 2 thông tin cơ bản nhất: thứ nhất, đây là biển hồ nước ngọt lớn nhất Đông Nam Á, một thành phần của sông Mê-kông và đóng vai trò quan trọng với cuộc sống người dân Campuchia; thứ hai, tại đây có rất nhiều người Việt Nam sinh sống trong cụm ngôi làng được gọi là làng Nổi. Vé tham quan biển hồ khá đắt đối với “dân đen” như bọn mình (20USD/người), nhưng mình nghĩ với những gì đã trải nghiệm tại đây thì cũng đáng bỏ đồng tiền bát gạo ra để tới lắm. :)
Theo lịch trình, Dollar đến khách sạn đón bọn mình vào lúc 8h sáng để ra biển hồ. Càng đi về phía biển hồ và xa dần khu phố tập trung khách du lịch ở, cảnh đói nghèo thiếu thốn của người dân nơi đây càng hiện ra rõ rệt. Số lượng những căn nhà lụp xụp che chắn xung quanh bằng lá (dừa) tăng dần, chỗ nào đất cao thì nền nhà đặt trực tiếp ngay trên đó, chỗ nào đất thấp và nằm trên những mạch sông nhỏ thì là những ngôi nhà kiểu chòi. Đường đi ngày càng xấu hơn vì nhiều khúc cua và ổ gà, có chỗ xe đi qua mà bọn mình ngồi trên xe nhảy tưng tưng như đánh nhạc; bụi mù mịt nên rất cần mang theo khăn và khẩu trang. Những cánh đồng lúa nước quanh đây đang thì con gái xanh mơn mởn, nhưng so với đồng lúa nước ở quê mình thì có phần cằn cỗi hơn. Đôi khi, mình cũng bắt gặp những bao phân hóa học từ Việt Nam xuất khẩu sang được xếp ngay trước cổng nhà người dân. Với đôi nét trông thấy khi ngồi trên xe tuk tuk ra biển hồ, bọn mình có chung cảm giác nao nao quen thuộc, bởi ko khí yên ắng thanh bình trong nghèo túng nơi đây có gì đó giống với những làng quê nghèo Việt Nam mình quá, thậm chí ở đây họ còn có phần nghèo túng hơn. Mất chừng 30 phút ngồi trên xe thì bọn mình ra đến nơi tham quan biển hồ.
Con bò gặm cỏ ven đường - cảnh gần gũi ở làng quê VN |
Chụp kỷ niệm với cậu thuyền phu - 24 tuổi |
Ngồi trong thuyền |
Thuyền bọn mình dừng lại ở một chợ lớn của làng Nổi, nơi tập trung khách du lịch nghỉ giữa chặng để xem đồ lưu niệm và ngắm cảnh xung quanh. Chỗ này người ta còn khoanh vùng nhỏ dưới hồ để nuôi cá sấu thương mại. Mặt hồ xung quanh điểm chợ lớn này ko hiểu sao dịp đó bèo lục bình trôi dạt về nhiều thế, xanh dày cả vùng khiến cho việc di chuyển của tàu bè qua đó để đi tới mặt biển hồ thênh thang phía trước trở nên khó khăn. Bọn mình dạo chơi ở đó một lúc thì lên thuyền. Cậu thuyền phu nói rằng sẽ đưa bọn mình trở lại thăm làng Nổi và trường học Việt Nam thôi, thay vì ra mặt hồ ngay lúc này vì lượng bèo quá dầy, sợ thuyền nhỏ sẽ vướng tắc chân vịt và ko đi qua nổi.
Bèo lục bình dạt về dày đặc |
Mua gạo xong, cậu thuyền phu quyết định sẽ dẫn bọn mình trở lại phía trên, vượt qua đống bèo tắc trên kia để ra biển hồ ngắm sự mênh mang sóng nước nơi đây. Khỏi phải nói bọn mình đã mừng rỡ ra sao khi ra đến mặt hồ bát ngát đó. Thuyền dừng ít phút để bọn mình thỏa thích ngắm sự mênh mông bất tận khi thấy nước có thể chạm mây trời. Sao thấy mình bé nhỏ quá trời trong vũ trụ bao la ko có điểm dừng thế này. Bọn mình ra hẳn mui thuyền, ngồi đón gió và đón nắng, và đương nhiên ko quên chụp ảnh lưu lại khoảnh khắc tuyệt diệu này.
Ngồi ra mui thuyền, buông thõng chân xuống là 1 cảm giác phóng khoáng tuyệt vời |
Đưa quà cho cháu nhỏ |
Những người dân làng Nổi đi qua vẫy chào chúng mình |
Bữa ăn trưa của các em học sinh nghèo |
"Bây giờ cha tin tiền đó chính tay con làm ra. Có làm lụng vất vả, người ta mới biết quý đồng tiền" - Trích dòng chữ trong bài học ghi trên bảng |
Cuộc du ngoạn biển hồ Tonle Sap của bọn mình là đôi điều sơ sơ được kể lại như vậy đó. Cũng như bất kỳ một chuyến đi khác, nó cũng lại mang đến cho tất cả những trải nghiệm mới, những xúc cảm mới, những hiểu biết mới, những bài học mới…, khó có thể nào quên. :)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét