Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

Theo dòng đổi thay

Cả tuần qua, phần vì bận rộn với những công việc riêng, phần vì ngỡ ngàng trước cái tin sốc: Blog yahoo sắp ngừng hoạt động hoàn toàn, mình chẳng còn có cảm hứng viết lách gì cả nữa.Công việc giờ đây đã ổn hơn rồi, và sự đổi thay kia dù có bất ngờ và gây sốc đến đâu cũng phải chấp nhận theo sự thay đổi khách quan không mong muốn này thôi.
Ngày trước, Yahoo 360o ngừng hoạt động, sốc lắm nhưng vẫn tạo dựng Yahoo Plus để xây cho mình vẫn một góc riêng yên ả. Thấm thoắt cũng gần 4 năm kể từ ngày chuyển nhà, nơi này đã trở thành một “Ốc đảo lưu trữ” nhỏ bé, xinh xắn của riêng mình. Bao nhiêu cảm xúc buồn vui, bao nhiêu suy nghĩ, bao nhiêu sẻ chia… của mình và của bạn bè, được lưu trữ ở nơi này, giúp mình trải qua ngày lại ngày trưởng thành thêm một chút, để cuộc sống của mình thêm phần thú vị hơn với những niềm riêng gửi gắm nơi này. Ấy vậy mà một ngày gần đây tất cả sẽ tan biến vào hư vô, chỉ còn lại những hoài niệm nhớ nhung, không kể từ đây sẽ thất lạc với cơ số người bạn vẫn thường xuyên chia sẻ suy nghĩ, vui buồn cùng mình, hay chỉ đơn giản là yên lặng dõi theo mình hàng ngày…  Thật vậy, có cuộc chia tay nào mà không có bịn rịn, lưu luyến đâu cơ chứ. Nhưng làm gì có thể thay đổi được, có chăng là tự ta phải thay đổi chính mình để hòa nhập với sự thay đổi chung kia mà thôi…
Dù vẫn sử dụng facebook như một phương tiện để theo dõi và liên hệ với bạn bè thường xuyên và hiệu quả hơn cả, dù bạn bè phần lớn đã chuyển qua ngôi nhà chung to lớn này, nhưng mình vẫn cần một tạo dựng một góc riêng riêng khác, bé nhỏ thôi, nhưng đủ để khi trở về sau những xô bồ của những giờ phút hối hả, ta sẽ cảm thấy nhẹ nhàng thư thái hơn. Cũng cần lắng nghe và được lắng nghe những tâm sự của người, của mình, để khôn lớn và dày dặn hơn trong cuộc sống. Không thể phủ nhận những tác động tích cực của facebook, nhưng vòng kết nối quá rộng lớn, với quá nhiều nguồn thông tin hỗn độn khác nhau làm cho không ít người bị cuốn theo đó, lướt qua nhau rất nhanh và hời hợt. Nhiều bạn công nhận rằng chỉ thích xem các hình ảnh để vào “còm-men phiếm chuyện”; và thường chỉ đọc những status ngắn gọn, ít chữ nên rất ngại “phải” đọc những status nhiều chữ hay các bài “note” trên facebook, bởi vì sợ “mất thời gian”. Và thế là dần dần tự ta sẽ làm “mất thời gian” của mình mà lại thấy chẳng thu được cái gì nhiều lắm, có lúc chỉ toàn là một mớ hỗn độn không nhiều ý nghĩa. Nếu những điều này cứ lặp lại liên tục, e rằng lâu dần sẽ tạo thành một thói quen ảnh hưởng vào những khía cạnh khác của cuộc sống thật, đó là thói quen hối hả, hời hợt và nông cạn trước các vấn đề của cuộc sống, mà quan trọng trong đó có mối quan hệ tình cảm giữa người với người. Như thế người ta sẽ… ngại dừng lại, hay đi chậm hơn để tìm hiểu sâu hơn về một điều gì đó, một ai đó…, cho nên cuộc sống vì thế cũng có vẻ gấp gáp và vô vị… Và mình sợ những điều này…
Theo dòng bè bạn đang rộn rã tìm đất mới chuyển nhà, có người đã cho mình địa chỉ, mình cũng phải nhanh nhẹn hơn để tìm đến một hoang đảo khác thôi. Rồi lại tìm hiểu, học hỏi để trang trí, thiết kế ngôi nhà nhỏ mới, chao ôi ban đầu sẽ bận rộn và bỡ ngỡ lắm đấy. “Ốc đảo lưu trữ” sẽ không biến mất, mà nó chỉ chuyển từ nơi này sang nơi khác; và tinh thần của hoang đảo này thì vẫn giữ nguyên không đổi. Nếu có duyên sẽ gặp lại Rùa con và “Ốc đảo lưu trữ” trong một ngày gần đây, tại một miền đất mới, trước khi cái hoang đảo này bị biến mất hoàn toàn trong thế giới của Yahoo…
P/S: Cho ngày mới thêm tươi tắn rộn ràng bằng bức ảnh kỷ niệm 2 mùa đông năm ngoái - năm nay... (o^.^o)

2 nhận xét:

  1. đông nay và xưa vãn thế nhỉ :D, vẫn trẻ tươi thế cô bé ạ. thế là tốt.
    hi.hi quá tốt...hơn chị mới vừa đi gặp bọn bạn cũ gần 10 năm gặp lại...mà đứa nào cũng kêu..Sta2 là mày bây giờ à? =))))))))))))
    chà chà, ngày xưa ơi.
    thui sang chào mời nhà mới tí , chị về đi nghỉ đây, mới đi về người ta say tình say rượu chị bị bị 'say nắng mùa đông' rùi.
    :D

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi, chúc mừng tân gia. Tân gia cảm ơn chị nhé. Nắng mùa đông mà cứ rực lên như mấy hôm nay thì lại chẳng say, keke

      Xóa