Hôm nay không có nhiều cảm xúc vui vẻ lắm, bởi vì
nghĩ đến lắm chuyện nhức nhối quá. Âu cũng chỉ là một người bình thường, cũng
phải có lúc thấy thế này, lúc thấy thế kia chứ. Đôi lúc cứ nghĩ vẩn nghĩ vơ đến
những chuyện không đầu không cuối, nói là làm cho mình thấy chan chán cũng có
phần đúng đấy.
Tối tan tầm, lê thê chân bước về nhà. Hôm nay về nhà
cũng chỉ có một mình vào cái giờ này thôi. Phòng có 3 đứa, một đứa làm xong còn
đi tụ tập bạn bè tới muộn mới về, một đứa đi học tiếng Anh cũng sẽ về muộn nốt.
Hôm nay cũng chẳng có hứng rủ một cô bạn nào đó lượn lờ cùng. Ngoài trời đang lạnh
lắm, lang thang vào buổi tối một mình giữa lúc tâm trạng đang có nhiều trăn trở
băn khoăn sẽ càng làm mình thấy cô đơn và tội nghiệp hơn nữa ấy. Thôi thì cứ về
phòng…
Mở khóa cửa phòng, ngồi phịch xuống giường, hít một
hơi rõ thật là sâu rồi thở ra, trút hết mọi thứ suy nghĩ rối rắm kia ra khỏi đầu
và bắt đầu nghĩ đến những điều tốt đẹp đang chờ đợi mình từ từ khai mở, chầm chập
và đầy vẻ tò mò. Cứ nghĩ như thế tự nhiên thấy mọi thứ đơn giản hơn biết bao
nhiêu, chẳng âu lo toan tính nữa. Rồi thì bắt tay vào bếp, lại nghĩ đến “Kitchen”
của Banana để hóa thân vào Mikage, hàng ngày luôn bầu bạn thân thiết nhất với
căn bếp nhỏ của mình: “Còn lại tôi và bếp,
Dẫu sao như thế vẫn còn hơn nghĩ rằng chỉ còn lại một mình”.
Lọ mọ, hí húi, lạch cạch…, cuối cùng cũng nấu xong bữa tối. Vào kiểm tra lọ dưa
chuột muối mấy hôm trước làm, màu sắc và mùi vị đã có vẻ ổn ổn. Thế là cuối tuần
này sẽ có quà mang về nhà cho papa… nhắm rượu. Mỉm cười hài lòng khi nghĩ tới
những điều nho nhỏ này một chút, rồi đứng dậy tiếp tục những “thủ tục không thể
thiếu” của mỗi buổi tối thông thường…
(Dưa chuột dầm dấm để papa nhắm rượu đây, hihihi...)
…Cuối cùng mọi thứ việc cần thiết cũng xong xuôi. Tiếp
tục pha trà xanh trước khi ngồi vào bàn máy tính. Một phần nhỏ nước cốt trà
xanh được chắt ra, trộn với mật ong dùng để… rửa mặt sát khuẩn dưỡng da. Đây là
một phương pháp đơn giản, rẻ tiền và hữu hiệu cho phái nữ đấy nhé. Sau đó, mình
an nhiên ngồi vào bàn máy tính và nhâm nhi trà nóng. Dạo này mình dùng trà xanh
thường xuyên hơn vì đang cai nghiện café. Mặt khác, hồi sinh viên, 2 năm cuối
trên phòng thí nghiệm chỉ đọc tài liệu và nghiên cứu về chè cũng đủ để hiểu rằng
nên khai thác tốt hơn các công dụng từ trà xanh, mà đơn giản nhất là từ việc uống
trà thường xuyên… Kể đến đây thì tự nhiên bật cười khi nghĩ đến suy nghĩ của bố
và mẹ khi thấy mình… nghiện trà: “Con gái
con đứa gì mà cứ uống trà như… đàn ông. Ở nhà một mình mà cũng cứ hồn nhiên pha
trà uống như nhà có khách ấy. Chả thấy nữ tính gì cả…”
Chiều qua tình cờ biết đến một trang web rất là hay
(http://www.psychologytoday.com) và khiến mình nảy ra một vài ý tưởng. Và thời
điểm này là thích hợp để bắt đầu…
Cái này phải có rượu nhâm nhi mới ngon đó em
Trả lờiXóa