Đêm
qua nằm mơ một giấc mơ độc đáo thiệt. Bố cục không gian của giấc mơ thì hơi lộn
xộn nhưng nội dung khá có ý nghĩa nên muốn ghi lại làm kỷ niệm và rèn luyện trí
nhớ. :)
Mình chỉ nhớ trường đoạn bắt đầu bằng việc như thường
lệ, hôm đó mình đến văn phòng làm việc,
ngoài chiếc túi đeo như thường ngày thì còn xách theo cả túi đựng laptop đi
nữa. Lạ ở chỗ, văn phòng làm việc của mình lại có không gian như của 1 lớp học,
chính xác là 1 phòng học tương tự như phòng học tầng 1 nhà D3, trường ĐH BKHN.
Chắc có lẽ hôm qua, nhân kỷ niệm 4 năm ngày bảo vệ TN, do nhớ quá nhiều về
những ngày tháng sinh viên mà giấc mơ của mình bỗng đan xen nhiều chi tiết về
trường lớp đến vậy. Tiếp tục này, chẳng rõ là dịp gì mà hôm đó đi làm mình được
thưởng hẳn 1 tháng lương tiền mặt đựng trong 1 chiếc phong bì. Hí hửng đếm tiền
xong trong niềm vui khôn xiết, mình đem cả phong bì đó cất vào chiếc túi đựng
laptop, rồi hồn nhiên đem cất toàn bộ khối tài sản đó xuống chiếc bàn sau lưng
mình, và cứ vậy làm việc đến hết ngày.
Cuối ngày, mình tưng tửng ra về, râm ran tíu tít nói chuyện với bạn đồng nghiệp tới hết quãng đường đi cùng nhau cho đến khi về tới nhà, chính xác là về đến phòng kí túc xá cũ mà mình đã từng ở. Đặt chiếc túi đeo xuống giường mới tá hỏa rằng mình đã bỏ quên khối tài sản lớn ở văn phòng (lớp học). Vậy là mình ba chân bốn cẳng chạy tới văn phòng trong niềm hy vọng mong manh. Dù nhớ rõ rằng mình là người cuối cùng ra khỏi văn phòng, tự tay khóa cửa xong mới về nhưng vẫn hết sức lo sợ. Chạy tới nơi, mình thảng thốt khi thấy dấu vết cánh cửa bị bẻ khóa và đang trong tình trạng khép kín hờ. Trong lòng mình đã nghĩ: thôi thế là xong, ta chia tay nhau từ đây, nhưng còn chút hy vọng mỏng manh nên vẫn mở cửa bước vào trong.
Như đã kể trên, phòng làm việc của mình tương tự phòng học, cho nên khi mở cửa vào, mình sững sờ bắt gặp 4 bạn nam sinh viên đang yên lặng học bài trong đó (hình ảnh sinh viên tự học tại giảng đường trống trường mình ngày xưa, hihi). Mình hối hả bước vào, lật tung từng ngăn kéo bàn học mong tìm được khối tài sản của mình. Bước đến chỗ 2 bạn đang học bài, mình trông thấy cái túi đựng laptop, nhưng ko phải là cái túi của mình. Biết vậy mà mình vẫn ngang nhiên đòi mấy bạn kia cho mình xem cái laptop bên trong cái túi này, rồi còn kể lể về hoàn cảnh của mình nữa chứ. Hẳn là trông mình với bộ dạng thảng thốt và khóc tu tu nức nở vì tiếc của, 1 bạn nam mủi lòng bèn lấy ra từ trong túi của bạn ấy chiếc phong bì đựng tiền, và còn bảo laptop trong túi kia cũng là của mình đấy, bạn ý vừa thay sang cái túi khác cho đỡ bị phát hiện.
Mình vui sướng quá, đón lấy chiếc phong bì và nhận lại chiếc laptop; trong lòng đầy cảm kích và biết ơn về sự may mắn này nên rối rít cảm ơn, và vội mở phong bì rút ra mấy đồng định để mua nước cảm ơn mấy bạn đó. Trong lúc đó, 1 bạn khác bỗng nói rõ to vào bạn nam tốt bụng kia: “Mày bị điên à mà trả người ta. Số tiền ấy mua được khối thứ và còn ăn chơi được vài ngày đấy.” Bạn tốt bụng kia bèn thét lên: “Cần đéo gì. Tiêu tiền mà biết người mất của phải đau đớn khổ sở thế này thì tao đéo thanh thản mà tiêu được. Thà đéo tiêu mà trả lại họ, hai bên đều thanh thản. Phải của mình đéo đâu mà tham…Người ta làm bục mặt ra mới có...” Xong, cả mấy bạn kia im bặt. Còn mình, đưa tay biếu lại tiền mấy bạn đó cũng ko nhận nữa, còn bảo mình từ sau nhớ cẩn thận, kẻo nhỡ mấy bạn ý nổi máu tham, ko mủi lòng nữa thì coi như mất của… Vậy là mình đi về, vừa hạnh phúc vì tìm được của đánh mất do bất cẩn, vừa hạnh phúc vì may gặp người lành, vừa lẩm nhẩm câu nói nãy giờ của bạn kia: “ko phải của mình thì đừng có mà tham”, rồi thì cái gì mà “thanh thản trong lòng còn hơn”…
Giải mã cho giấc mơ này, chắc là do mấy ngày qua, mình bị ám ảnh do nghe và đọc nhiều chuyện xung quanh liên quan đến tiền bạc; buổi tối lại bất chợt lọt vào tai lời thoại phim gì của người mẹ nói với người con mà đại khái là: “Khi phải đổ mồ hôi sôi nước mắt kiếm được những đồng tiền chân chính, người ta sẽ biết trân trọng và thường sử dụng chúng cho những mục đích chân chính”. Thế là những suy nghĩ về mối liên quan giữa việc dùng tiền, kiếm tiền, lao động sinh ra tiền đối với trạng thái tâm lý của con người ra sao cũng bị kéo ít nhiều vào trong giấc mơ. Buồn cười ở chỗ, mặc dù mấy chi tiết của thời đại học như phòng học, sinh viên, giảng đường trống… cũng xen vào do ban ngày nhớ lại hơi nhiều, làm cho bố cục không gian giấc mơ thật lộn xộn nhưng lại góp phần tạo nên ít nhiều độc đáo sống động của 1 thời đã qua. Mấy lời của bạn nam trên kia hơi thô tục nhưng mình tôn trọng những gì đã xảy ra trong giấc mơ nên vẫn ghi lại như thế… Dù sao thì giấc mơ cũng giúp mình cần suy xét thêm nhiều thứ. :P
Cuối ngày, mình tưng tửng ra về, râm ran tíu tít nói chuyện với bạn đồng nghiệp tới hết quãng đường đi cùng nhau cho đến khi về tới nhà, chính xác là về đến phòng kí túc xá cũ mà mình đã từng ở. Đặt chiếc túi đeo xuống giường mới tá hỏa rằng mình đã bỏ quên khối tài sản lớn ở văn phòng (lớp học). Vậy là mình ba chân bốn cẳng chạy tới văn phòng trong niềm hy vọng mong manh. Dù nhớ rõ rằng mình là người cuối cùng ra khỏi văn phòng, tự tay khóa cửa xong mới về nhưng vẫn hết sức lo sợ. Chạy tới nơi, mình thảng thốt khi thấy dấu vết cánh cửa bị bẻ khóa và đang trong tình trạng khép kín hờ. Trong lòng mình đã nghĩ: thôi thế là xong, ta chia tay nhau từ đây, nhưng còn chút hy vọng mỏng manh nên vẫn mở cửa bước vào trong.
Như đã kể trên, phòng làm việc của mình tương tự phòng học, cho nên khi mở cửa vào, mình sững sờ bắt gặp 4 bạn nam sinh viên đang yên lặng học bài trong đó (hình ảnh sinh viên tự học tại giảng đường trống trường mình ngày xưa, hihi). Mình hối hả bước vào, lật tung từng ngăn kéo bàn học mong tìm được khối tài sản của mình. Bước đến chỗ 2 bạn đang học bài, mình trông thấy cái túi đựng laptop, nhưng ko phải là cái túi của mình. Biết vậy mà mình vẫn ngang nhiên đòi mấy bạn kia cho mình xem cái laptop bên trong cái túi này, rồi còn kể lể về hoàn cảnh của mình nữa chứ. Hẳn là trông mình với bộ dạng thảng thốt và khóc tu tu nức nở vì tiếc của, 1 bạn nam mủi lòng bèn lấy ra từ trong túi của bạn ấy chiếc phong bì đựng tiền, và còn bảo laptop trong túi kia cũng là của mình đấy, bạn ý vừa thay sang cái túi khác cho đỡ bị phát hiện.
Mình vui sướng quá, đón lấy chiếc phong bì và nhận lại chiếc laptop; trong lòng đầy cảm kích và biết ơn về sự may mắn này nên rối rít cảm ơn, và vội mở phong bì rút ra mấy đồng định để mua nước cảm ơn mấy bạn đó. Trong lúc đó, 1 bạn khác bỗng nói rõ to vào bạn nam tốt bụng kia: “Mày bị điên à mà trả người ta. Số tiền ấy mua được khối thứ và còn ăn chơi được vài ngày đấy.” Bạn tốt bụng kia bèn thét lên: “Cần đéo gì. Tiêu tiền mà biết người mất của phải đau đớn khổ sở thế này thì tao đéo thanh thản mà tiêu được. Thà đéo tiêu mà trả lại họ, hai bên đều thanh thản. Phải của mình đéo đâu mà tham…Người ta làm bục mặt ra mới có...” Xong, cả mấy bạn kia im bặt. Còn mình, đưa tay biếu lại tiền mấy bạn đó cũng ko nhận nữa, còn bảo mình từ sau nhớ cẩn thận, kẻo nhỡ mấy bạn ý nổi máu tham, ko mủi lòng nữa thì coi như mất của… Vậy là mình đi về, vừa hạnh phúc vì tìm được của đánh mất do bất cẩn, vừa hạnh phúc vì may gặp người lành, vừa lẩm nhẩm câu nói nãy giờ của bạn kia: “ko phải của mình thì đừng có mà tham”, rồi thì cái gì mà “thanh thản trong lòng còn hơn”…
Giải mã cho giấc mơ này, chắc là do mấy ngày qua, mình bị ám ảnh do nghe và đọc nhiều chuyện xung quanh liên quan đến tiền bạc; buổi tối lại bất chợt lọt vào tai lời thoại phim gì của người mẹ nói với người con mà đại khái là: “Khi phải đổ mồ hôi sôi nước mắt kiếm được những đồng tiền chân chính, người ta sẽ biết trân trọng và thường sử dụng chúng cho những mục đích chân chính”. Thế là những suy nghĩ về mối liên quan giữa việc dùng tiền, kiếm tiền, lao động sinh ra tiền đối với trạng thái tâm lý của con người ra sao cũng bị kéo ít nhiều vào trong giấc mơ. Buồn cười ở chỗ, mặc dù mấy chi tiết của thời đại học như phòng học, sinh viên, giảng đường trống… cũng xen vào do ban ngày nhớ lại hơi nhiều, làm cho bố cục không gian giấc mơ thật lộn xộn nhưng lại góp phần tạo nên ít nhiều độc đáo sống động của 1 thời đã qua. Mấy lời của bạn nam trên kia hơi thô tục nhưng mình tôn trọng những gì đã xảy ra trong giấc mơ nên vẫn ghi lại như thế… Dù sao thì giấc mơ cũng giúp mình cần suy xét thêm nhiều thứ. :P
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét