Hôm qua tình cờ đọc được bài thơ “Không đề” của Các Mác, trong đó có hai
câu cuối mình rất thích: “Tôi chỉ gắng
hiểu sao cho cặn kẽ, Những gì tôi tìm thấy dọc đường.” Bởi vì mình nghĩ,
bất cứ một điều gì bé xíu ta trông thấy giữa đời thường, nếu chịu khó quan sát
và suy ngẫm, thế nào ta cũng sẽ tìm ra được một điều gì đó thật đẹp và ý nghĩa của
nó cho cuộc đời. Và hôm nay, nhân một ngày tháng Năm ngập nắng vàng ươm từ sáng
sớm, mình sẽ kể lại những lần bắt gặp và chuyện trò cùng với một vài loài cỏ
cây hoa lá trong những ngày xa ốc đảo vừa qua.
Hoa bìm bìm |
Hoa bìm
bìm khi nở trông như một chiếc kèn xinh xắn, với người Nhật, đó là loài hoa của
vẻ đẹp tuyệt diệu, và tiềm tàng 1 sức sống ngoan cường, bất diệt. "Ở một
nơi mà ngay cả cành dây leo cũng can đảm, thì chuyện người ta không hoảng loạn,
không bi quan, chia nhau từng miếng bánh ngụm nước, tập trung vào việc dựng xây
trên đống hoang tàn, đi trồng hướng dương để hút bớt phóng xạ, người già xung
phong đi vào vùng nhiễm xạ…", (trích
của Nguyễn Thiên Ngân), như ở Nhật Bản là điều chẳng có gì khó hiểu... Như
vậy, cứ còn chồi thì sẽ nảy cây thôi mà…
Câu chuyện thứ hai kể về những ngọn
cây xương sông, một loài rau gia vị dùng cho món canh chuối xanh dân giã, mọc ở
ngay trước sân nhà mình thôi. Một sớm nọ đi loanh quanh trong sân và chợt ngỡ
ngàng khi nhìn thấy những ngọn xương sông đang vươn mình xanh tốt, đầy kiêu
hãnh trước hoàn cảnh sống thật đặc biệt. Chỉ có những chiếc rễ bám chắc khỏe
vào nền khe rãnh dưới chân tường trước sân nhà mình. Không có nguồn dinh dưỡng
dồi dào nào cả, dù chỉ là một lượng đất nhỏ, chỉ có gió sương của không khí và
một niềm khao khát mãnh liệt được “sống tốt đẹp” của chúng mà thôi. Nhìn hình
ảnh ấy, chợt thấy rung động tâm can, thấy mình thật tầm thường, nhỏ bé hơn cả
một loài cây dại…
Câu chuyện thứ ba rất mộng mơ, được
kể lại khi mình trông thấy những cánh hoa lộc vừng nhỏ xíu xiu vào một buổi
sáng sớm sau khi thức dậy. Chuyện này là từ những ngày cuối mùa xuân cơ, nhưng
mình vẫn kể lại để thấy dù sao cuộc đời vẫn còn những điều đẹp lắm, đủ để tìm
thấy một điều gì khiến ta mỉm cười. Hoa lộc vừng đặc trưng ở chỗ từ chiều tối
đến b
Cánh hoa lộc vừng sáng sớm mùa xuân |
Câu chuyện thứ tư được ghi lại khi
mình ngắm những bông hoa địa lan đang nở đỏ rực trước sân nhà, vào những ngày
tháng 04 đầu mùa hè năm nay. Mình đã thủ thỉ thế này với mấy bông hoa ấy:
Hoa địa lan trước sân nhà |
Hoa bằng lăng tím mộng mơ |
Mình chỉ kể một chút về những loài cỏ cây hoa lá kia đến đây thôi, chỉ
một chút thôi đủ để chúng mình có thể mỉm cười mà rằng, dù ta là ai, dù hay dù
dở, dù tốt dù xấu, dù tài hay vụng, nhưng ta vẫn có cơ hội tìm ra nét đẹp riêng
mà chỉ mình ta có, chỉ cần ta không ngừng tìm kiếm, phát hiện và tỏa sáng nó. Những
điều giản dị sẽ hóa thành những điều kỳ diệu, để một lúc nào đó ta tự tin khi
ai đó nói ta rằng: “Em ơi em đẹp vô cùng,
Vì em có cái lạ lùng bên trong.”(Bùi Giáng), và để thấy cuộc sống vẫn rất
đáng để “sống đẹp” dù nó có tàn nhẫn và bất công đến đâu đi chăng nữa…
Thăm em, chiều vui em nhé
Trả lờiXóaCảm ơn anh ạ. Chúc anh cũng vậy nha :)
Trả lờiXóaSang thăm Bảo Cúc, tá túc một thời gian nơi Ốc đảo để ngắm cảnh thiên nhiên đất trời và thưởng thức hương sắc của các loài hoa đẹp. thật tuyệt vời. Cảm ơn em nhiều nhé!
Trả lờiXóa