Thứ Ba, 4 tháng 2, 2014

“Tôi xin làm sông trôi, Cuốn sầu đi lặng lẽ"

Mình kể với bạn rằng Tết năm nay mình thấy buồn hơn mọi năm khác. Bạn nói thế sao không đặt vé đi chơi cùng nó mà tết ngồi nhà buồn thiu mà chi. Mình bảo mình buồn nhưng không chán chường, và tự cảm nhận rằng lòng mình thanh thản lắm, lạ lùng thay. Nhiều bạn khác cũng kêu tết buồn, hẳn là có muôn hình muôn vẻ những lý do riêng. Nhưng riêng mình, tết nay có thể buồn hơn, nhạt hơn tết xưa nhưng cho đến bây giờ mình vẫn quý trọng Tết. :)

Những ngày nghỉ tết, gần như chẳng có nhiều mối bận tâm nào khác ngoài việc lo chăm chút cho cái tết đoàn viên cùng gia đình. Tết là ngày của lạc quan và hy vọng, nên ai ai cũng cố gắng làm những điều tốt lành, nói những lời tử tế và nhẹ nhàng nhất có thể nhiều hơn ngày bình thường, để mong mọi sự tốt lành sẽ đến với mình và người thân. Giá mà những ngày thường, ta có đủ cân bằng để sống được như thế này nhỉ? Hẳn là cuộc sống của ta sẽ vì thế mà đỡ nhọc nhằn hơn, yên lành hơn biết mấy. :)

Tết có thể khiến ta rất mệt nhọc, nhưng đa phần là mệt nhọc trong niềm hân hoan đón những điều mới mẻ tốt lành của mỗi gia đình. Vì thế, nỗi mệt nhọc trở nên nhẹ nhàng hơn bình thường. Mẹ sẽ bận rộn hơn với việc chuẩn bị thực phẩm và phân công lao động dọn dẹp nhà cửa. Bà sẽ chăm chút bày biện cho bàn thờ tổ tiên, lau lau chùi chùi, ngắm nghía rồi dịch chuyển cái này cái khác ra chỗ nọ chỗ kia sao cho hợp lý và đẹp mắt. Bố tỉ mẩn gói ghém những cây giò được bó lại bằng những tàu mo cau để có được món “giò mo cau” thơm phức. (Mình quên thế nào được cảnh nửa đêm mất điện, khi cả nhà đang nằm trên giường, mà món giò của bốthì chưa “đạt” để cho bố được ngủ. Một mình bố mình lụi cụi soi đèn pin, vớt giò ra từ nồi trên bếp, rồi cuối cùng lại hí húi nẹp tre tạo hình xong mới hoàn thiện để đi ngủ). Tết này còn khác hơn ở chỗ nhà mình đón thêm thành viên mới. Vợ chồng anh trai mình sẽ tranh thủ cùng nhau đi chơi tết, tự tay chọn hoa chọn đào đón tết. Mình và em gái lau chùi nhà cửa, thi thoảng chí chóe nhau về chỗ này lau bẩn, chỗ kia chưa lau, thật giống với những ngày còn bé… Mình thích lúc cả nhà quây vào một chỗ gói bánh chưng, người thì gói bánh, người thì buộc dây, người thì xếp bánh, người thì chỉ ngồi nói chuyện góp vui… Mình thích khoảnh khắc hồi hộp cùng bà, bố mẹ, anh chị em đợi thời khắc kim đồng hồ chỉ đúng 12h của năm mới lắm. Cho dù thời khắc ấy, mình không rộn ràng đi ngắm pháo hoa hay ra ngoài chúc tụng mà thường chỉ cùng nhau ngồi lặng lẽ với những con người đángyêu kia, mình vẫn thấy khi ấy thật thiêng liêng và đầy hy vọng về 1 năm mới. Bao nhiêu khó khăn hay lo lắng cũng tạm thời được gói im lại một chỗ, vì ai cũng cho rằng khởi đầu bằng những điều tốt đẹp nhất để cả năm sẽ được yên ổn. Chỉ là kể đôi chút về riêng chuyện nhà mình, chứ cho dù "mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh" thì mình vẫn nghĩ chắc nhà ai cũng có những điều đáng yêu muôn hình muôn vẻ kiểu như thế. Ngày thường mấy khi được thảnh thơi mà sum vầy tình cảm vậy, không vui sao được? Cuộc đời cơ bản rất chơi vơi, chỉ mong có thể được cùng nhau san chia những đầm ấm hôm nay và kéo dài cho mai sau như thế này mãi thôi. Nghĩ vậy, mình thấy mình đang vừa đủ. :)

“Ai biết ngày mai sẽ có những gì, Người đổi thay, năm tháng cũng qua đi.”  Làm thế nào để có thể biết sống vừa đủ, để không chán đi mỗi ngày những điều mình đã từng yêu thích, kể cả văn hóa Tết ta? Mình vẫn giữ niềm thích thú như 1 đứa trẻ con với việc hí húi nướng khoai lang trong khi đợi bánh chưng chín; hai bàn tay cứ tung lên tung xuống khi vừa cời củ khoai nóng hổi ra từ đống than; miệng vừa thổi, vừa cắn, vừa xuýt xoa từng miếng khoai thơm phức. Mình vẫn còn niềm phấn khởi của đứa trẻ khi được một ai đó mừng tuổi cho mình, vì mong mình hưởng lộc để sớm hoàn thiện điều to đùng nhất hiện thời mà ai cũng biết là điều gì ấy. Mình vẫn còn vui và đầy hy vọng khi nghe những lời chúc mừng năm mới từ bạn bè người thân. Lòng mình muốn thấy Tết thì sẽ thấy tết thôi. :)

Tết này mình buồn vì nhiều lẽ, nhưng có lúc mình thấy hình như mình buồn hơn để biết yêu thêm những niềm vui vừa cũ vừa mới nữa thì phải. “Tôi xin làm sông trôi, Cuốn sầu đi lặng lẽ, Cho Em vào một mùa, Có màu sắc hồng thôi.”  :)
Đền Gióng - Mồng 4 Tết 2014


2 nhận xét:

  1. Qua chúc Tết - Mừng Xuân Bảo Cúc đây nè:
    MỪNG XUÂN – VUI TẾT: CHAN HÒA NIỀM VUI

    Năm nay “Mã đáo thành công”
    Mừng Xuân – Vui Tết thắm nồng tình thân
    Gặp nhau thân thiết ân cần
    Gởi nhau lời chúc muôn phần thăng hoa
    Xuân sang tình nghĩa mặn mà
    Tết về đoàn tụ đậm đà thân thương
    Bên nhau tình cảm vấn vương
    Kề vai sát cánh rộng đường tương lai
    Vui sao, vui mãi, vui hoài
    Về đây hội ngộ miệt mài bền lâu
    Đan tay ý hiệp tâm đầu
    Nâng ly, cạn chén thấm sâu tình người
    Niềm vui đầy ắp vui tươi
    Vui mừng, phấn khởi tuyệt vời thiết tha
    Hiệp hoan rộn rã hoan ca
    MỪNG XUÂN – VUI TẾT: CHAN HÒA NIỀM VUI

    HOÀI THANH

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh Hoài Thanh làm thơ hay quá. Em cảm ơn anh nhiều lắm. Chúc anh 1 năm mới an lành, mã đáo thành công nhé :)

      Xóa