Chẳng hạn như chuyện mấy cái cây con của mình đang nhú mầm
xanh non kia vậy. Cho mấy cái hạt giống bỏ vô cái cốc mì ăn liền đã được đổ đầy
đất từ trước, tưới ẩm nước, rồi để yên đấy, thi thoảng cho chúng uống thêm đủ
nước (nghe giống trò chơi đồ hàng ngày nhỏ xíu nhỉ). Chỉ 5-7 ngày sau đã thấy những
mầm non đội đất chui lên, thân gầy mảnh trắng xanh, hai tai lá mới nhú còn đang
bị kẹp giữa hạt giống màu đen mình mẩy còn đất cát. Cảnh tượng đẹp như vầy mà
mãi mãi sau này mình mới phát hiện và “biết rung động” với nó.
Nhìn thấy cái cây của mình trồng từ một hạt giống nhỏ,
rồi một ngày nó đội đất chui lên, với mình, là kéo theo một cảm giác gì đó thật
hạnh phúc. Niềm hạnh phúc đó, ngẫm lại, cũng không khác gì lúc mình đạt được
một thành quả đáng tự hào trong đời, bất kể lớn nhỏ ra sao. Rốt cuộc thì cũng
đã có những cái cây vì lòng mong mỏi của mình mà trỗi dậy từ những hạt giống khô khan.
Sang thăm và chúc em chiều thứ 5 nhiều niềm vui và có một buổi tốt thật ngọt ngào
Trả lờiXóa