Ở một thời điểm nào đó, sẽ có không
ít người phải băn khoăn với câu hỏi: “Nên
lấy người mình yêu hay lấy người yêu mình?"
Ngày xửa ngày xưa, khi mình còn ở cái
tuổi quá đỗi ngây thơ, chỉ đủ để có thể “say nắng” một người nào đó, và qua cơn
say thì như thể chả có chuyện gì phải vương vấn nữa. Cũng hồi đó, trong câu
chuyện của tụi con gái chúng mình, có một câu hỏi thường hay được đưa ra trong
các cuộc tám chuyện, rằng: “Chúng mày
thích sau này chúng mày và người yêu chúng mày sẽ yêu nhau theo tỷ lệ bao nhiêu?”
Phần lớn đứa nào cũng ao ước tỷ lệ lý tưởng nhất là: 50/50 – yêu bằng nhau, có
một vài đứa thì kêu: tao muốn nó phải yêu tao nhiều hơn… Sau này, dần
dần hiểu biết hơn thì nghĩ cái trò so sánh tỷ lệ yêu đương kia mới thật ngây
ngô làm sao… :)
Mình lại nhớ nhiều lần nói chuyện với
tên bạn thân, hắn luôn khuyên mình: “Sau
này C nhớ nên lấy người nào yêu C nhiều vào, nhiều hơn C yêu người đó ấy. Con
gái nên lấy người yêu mình nhiều hơn không thì khổ nhiều lắm đấy. M là con trai
nên khuyên thật lòng…” Mình chỉ cảm ơn hắn đã khuyên mình và cười trừ thôi
chứ không tranh luận nhiều lắm về vấn đề này… Trong lòng mình đã có cái lý lẽ
riêng rồi.
Dạo gần đây, một người bạn thân hỏi
mình rằng: "Theo mày, nên lấy người
mình yêu hay lấy người yêu mình?" Nó hỏi còn mình trả lời theo lý lẽ
của riêng mình thôi chứ vẫn hiểu rằng trong lòng nó đã có câu trả lời riêng
rồi, hỏi thêm âu cũng chỉ là một kiểu tham khảo để đưa ra quyết định cuối cùng
của nó mà thôi. Sau này biết quyết định đó của nó, trong lòng mình thấy hài
lòng lắm, dù vẫn thấy hơi buồn, nhưng tin rằng nó làm thế là đúng…
Rồi một ngày mới đây, mình đọc được
những lời này của Đức Phật, và thấy khá trọn vẹn. Xin được mượn những lời dạy
này của Đức Phật để trả lời câu hỏi đã nêu từ đầu nhé.
“Thưa ngài "Rốt cuộc tôi nên cưới người tôi yêu hay người yêu tôi?"
Phật cười rồi nói: "Câu trả lời thực ra ở ngay trong lòng
cậu. Thời gian qua người có thể khiến cậu vì tình yêu mà chết đi sống lại, có
thể khiến cậu cảm thấy cuộc sống này đầy màu sắc, đầy ý nghĩa; có thể khiến cậu luôn hướng về phía trước là
người cậu yêu hay là người yêu cậu?"
"Nhưng bạn bè đều khuyên tôi nên
cưới người yêu tôi."
Phật nói:
"Nếu thực sự như vậy thì cuộc sống
của cậu từ đó trở đi nhất định sẽ rất tầm thường. Cậu vẫn luôn không ngừng hoàn
thiện bản thân trong quá trình theo đuổi tình yêu, bây giờ cậu không theo đuổi
người mà mình yêu thì bước đi tự hoàn thiện mình cũng sẽ dừng lại."
Phật nói:
"Vì cô ấy là người mà cậu yêu nhất,
có thể khiến cho cô ấy sống hạnh phúc và vui vẻ đó cũng chính là hạnh phúc lớn
nhất trong cuộc đời, cho nên cậu sẽ vì hạnh phúc và vui vẻ của cô ấy mà không
ngừng nỗ lực. Hạnh phúc và niềm vui là không có giới hạn, cho nên sự nỗ lực của
người cũng không có giới hạn, tuyệt đối không dừng lại."
“Thế thì tôi phải sống rất gian khổ?"
Phật nói: “Đã nhiều năm như vậy rồi, cậu có cảm thấy khổ không?”
…
Còn bạn nghĩ thế nào? Vẫn biết tình yêu cần thực tế, và để làm được như Phật dạy thì không phải ai cũng có thể đủ can đảm và kiên nhẫn, nhất là trong thời đại hiện nay. Biết thế mà trong thâm tâm từ trước đến giờ, mình vẫn cứ hướng đến một tình yêu như thế… :)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét