Thứ Bảy, 3 tháng 12, 2011

28 năm ngày bố mẹ cưới nhau

08.11.1983 (âm lịch) là ngày bố và mẹ cưới nhau… Thế là đã 28 năm qua…

Con nhớ vào một ngày năm con học lớp 10, tan học, cô bạn cùng lớp của con đã rủ con vào một cửa hàng tạp hóa để mua một vài gói kẹo. Bạn ấy bảo hôm nay là ngày cưới của bố mẹ bạn ấy, nên bạn ấy muốn mua quà về cho bố mẹ, chỉ là một vài gói kẹo bằng số tiền tiết kiệm ít ỏi của mình thôi. Khi ấy con thấy con thật “tầm thường” khi đi cùng bạn ấy, khái niệm “ngày cưới của bố mẹ” chưa từng tồn tại trong tâm trí của con từ trước buổi đi mua quà cùng bạn ngày hôm ấy… Và cũng kể từ giây phút ấy, con cũng thầm cảm ơn người bạn ấy khi đã giúp con biết nhớ đến một ngày đáng nhớ của bố và mẹ.
Bố và mẹ vốn là những người lao động đơn giản, lại sống ở thời mà mọi thứ vốn đơn giản hơn bây giờ quá nhiều. Cho nên những ngày kỷ niệm đáng nhớ dẫu vẫn nhớ nhưng thường hay chỉ để trong lòng, chỉ tự mình biết và nhớ thôi là cũng đủ rồi… Thế mà sao mỗi khi đến ngày sinh nhật của con lại nhớ đến thế, sao lại hỏi con muốn ăn gì, con muốn mua gì, sao lại nhớ chi tiết ngày hôm đó con đã được sinh ra như thế nào??? Trong suốt quãng đường đạp xe trên đường của ngày hôm đó, có một sự thôi thúc và đầy háo hức muốn được nghe, muốn được kể về ngày kỷ niệm đặc biệt ấy của bố và mẹ, dẫu muộn vẫn hơn không. Con còn nhớ bố và mẹ “giật mình”, thậm chí còn có lúc “ngại ngùng” khi bỗng dưng con hỏi về những kỷ niệm ấy. Và thật sự là nét mặt của bố và mẹ trông trẻ ra hơn thật nhiều khi kể lại về những kỷ niệm yêu thương ấy. Từ hôm ấy, con đã nhớ ngày đặc biệt này của bố và mẹ…
Mỗi lần con gọi điện về nhà vào ngày này, con đều hỏi bố và mẹ với cùng một câu: “Hôm nay là ngày gì, bố (mẹ) nhỉ?”, con đều nghe thấy ở đầu dây bên kia có tiếng cười giòn tan hòa tan trong một câu nói: “Bố (mẹ) chả nhớ thì không à…”, thế rồi lại mau mau hỏi han sang những chuyện khác của con. Bố và mẹ vẫn “ngại ngùng” một cách đáng yêu như thế, bởi bố mẹ vốn đã “quen sống đơn giản rồi”…
Bây giờ con đang ngồi nhớ về bố và mẹ, thấy trong lòng thật nhẹ nhàng và bình yên lắm. Có quá nhiều niềm nhớ và yêu đang đong đầy trong chiếc xô cảm xúc, nhưng con chỉ viết lại một chút thôi, như là một lới nhắc nhở mình sẽ không quên ngày đặc biệt này của bố và mẹ. Chúc bố và mẹ luôn luôn mạnh khỏe và an vui…
Chúng con yêu bố mẹ!!!
(Viết ngày 02/12/2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét